Tôi đã từng nghĩ rất đơn giản về công việc và tuyên bố với một người đồng nghiệp nước ngoài ở chung doanh nghiệp với mình rằng “tôi rất yêu công việc ở đây, hài lòng vì mức thu nhập cao và cũng cảm thấy mình có giá trị. Tôi sẽ nghỉ hưu ở công ty này thôi”. Chính xác là tôi đã lên kế hoạch nghỉ hưu trên file excel của mình và cách tôi hiện thực hóa nó ra sao. Nhưng đó là phiên bản của tôi cách đây khoảng 3 năm…
Dù có những lúc tôi đã để mình stress căng thẳng phải dùng đến cafein như một thói quen giúp mình tỉnh táo và có thể tập trung làm việc. Có những lúc tôi trốn tránh những mâu thuẫn trong công ty và chọn cách “âm thầm” vượt qua.
Rồi đến những lúc tôi về nhà mệt nhoài sau những giờ tăng ca mà vẫn tự hỏi mình “hôm nay mình làm việc gì vậy, sao chẳng thấy làm được gì mà mất quá nhiều thời gian vậy?”
Có những lúc tôi đổ bao công sức lên ý tưởng, đưa ra kế hoạch cho một chương trình hay chính sách mới cho công ty. Để rồi nhận được cái lắc đầu chẳng có lý do gì ngoài việc Sếp trên trên nữa không đồng ý…
Lại đến những lúc thấy mình rối tung, bất lực và mất kiên nhẫn khi không có thời gian để lắng nghe hết những câu chuyện của con trẻ. Chỉ việc lo giờ nào ăn, giờ nào ngủ, giờ đi học đã thấy quá tải...chẳng còn bao nhiêu giờ để chơi với con một cách thảnh thơi và quan tâm thực sự đến con…
Tôi vẫn nhận lương đều hàng tháng nhưng không còn thấy vui như trước mà luôn lo lắng các khoản chi tiêu mua sắm cho bản thân, gia đình…Và cứ thắc mắc “khi nào mình mới có được mức thu nhập gấp nhiều lần thế này để không còn phải lo lắng nữa?”
Và rồi tình huống ngày càng lên đỉnh điểm, tôi bắt đầu trì hoãn công việc đến sát thời hạn cần hoàn thành... tôi luôn chạy theo deadline... tôi luôn muốn làm thật nhanh chóng mọi việc... mất dần sự kiên nhẫn với những việc nhỏ nhặt... vội vàng khi đưa ra các quyết định, trong khi thực sự vẫn có nhiều thời gian… cho những việc không quan trọng.
Nhiệt huyết ngày nào với công việc cứ giảm sút dần và chẳng còn bao nhiêu nữa… Thậm chí tôi trở nên dễ dàng cáu gắt với con hay với người thân xung quanh mình…
Tôi không biết tại sao mình rơi vào những tình huống đó… trong khi “trước đây mình yêu thích công việc và dành tâm huyết vào đó như thế nào”...
Chỉ đến lúc đó tôi mới hốt hoảng đi tìm kiếm nguyên nhân, tôi tìm các Video trên mạng về truyền động lực… xem các bài viết về định hướng nghề nghiệp… tìm kiếm lời khuyên từ người quen và các chuyên gia trong nghề… đăng ký các khóa học chuyên môn để mình bận rộn hơn...
Tôi nghĩ mình chán ở doanh nghiệp này nên nộp hồ sơ ứng tuyển vào các nơi khác… rồi thử tìm kiếm các cơ hội đổi sang đầu tư hay kinh doanh trên thị trường… để mong được tự do thời gian & có thể theo đuổi tự do tài chính như mình ao ước…
Tôi đã tìm rất nhiều cách khác nhau nhưng thực sự tôi vẫn không tìm được đến gốc rễ vấn đề... tôi chỉ tìm cảm hứng... tạo sự khác biệt mới mẻ, thay đổi chút gì đó ở phần ngọn...
Ngay lúc đó thì thấy hào hứng nhưng sau rồi, vấn đề vẫn còn nguyên ở đó: năng lượng lên xuống thất thường… mất dần sự điềm tĩnh… mất phương hướng… không biết nên làm gì tiếp theo trong công việc và cả cuộc sống…
Càng ngày tôi chỉ càng thấy 24 giờ đồng hồ trôi qua mỗi ngày với mình là quá ít ỏi, để làm gì đó ý nghĩa, “giá mà có thể xin vũ trụ thêm thời gian cho riêng mình”,...